Chủ Nhật, 28 tháng 1, 2018

Thơ Anna Akhmatova - Phần 4



53. TA SẼ CÙNG NHAU

Ta sẽ cùng nhau, anh yêu, sẽ cùng nhau
Em biết rằng chúng mình thân thiết lắm
Còn những lời gièm pha, nhạo báng
Như tiếng lục lạc xa tận đâu đâu
Không thể làm ta hờn giận
Không thể làm ta u sầu.

Ta kết hôn ở đâu – không nhớ ra
Nhưng nhà thờ này sáng loáng
Và bằng ánh hào quang tỏa rạng
Rằng chỉ có những thiên thần
Mang đến trên những đôi cánh trắng.

Chứ bây giờ thời buổi khó khăn
Thành phố khủng khiếp và năm khủng khiếp.
Thì có lẽ nào hai chúng mình ly biệt
Anh với em và em với anh?
1915

Будем вместе, милый, вместе

Будем вместе, милый, вместе,
Знаю все, что мы родные,
А лукавые насмешки,
Как бубенчик отдаленный,
И обидеть нас не могут,
И не могут огорчить.

Где венчались мы - не помним,
Но сверкала эта церковь
Тем неистовым сияньем,
Что лишь ангелы умеют
В белых крыльях приносить.

А теперь пора такая,
Страшный год и страшный город.
Как же можно разлучиться
Мне с тобой, тебе со мной?
1915


54. GẶP AI HÔN NGƯỜI ẤY

Em sẽ không cùng uống rượu với anh
Bởi vì anh là chàng trai càn quấy.
Bọn các anh, em biết một điều rằng
Dưới ánh trăng gặp ai hôn người ấy.

Còn đây – êm như gương
Tốt đẹp như thiên đường.

Và đâynhững đôi mắt sáng
Chưa cử động khi chưa có lệnh.
1913

Я с тобой не стану пить вино

Я с тобой не стану пить вино,
Оттого, что ты мальчишка озорной.
Знаю я - у вас заведено
С кем попало целоваться под луной.

А у нас - тишь да гладь,
Божья благодать.

А у нас - светлых глаз
Нет приказу подымать.
1913


55. ANH LÀ PHẦN THƯỞNG CỦA EM

Em biết rằng anh là phần thưởng của em
Cho những năm tranh giành và đau đớn
Vì trong những vui sướng trần gian
Chưa bao giờ em chìm đắm
Vì một điều em chưa từng nói
Với tình nhân rằng: “Em yêu anh!”
Vì cho tất cả em đều tha lỗi
Nên với em, anh sẽ là Thiên thần.
1916

Я знаю, ты моя награда

Я знаю, ты моя награда
За годы боли и труда,
За то, что я земным отрадам
Не предавалась никогда,
За то, что я не говорила
Возлюбленному: "Ты любим".
За то, что всем я все простила,
Ты будешь Ангелом моим.
1916


56. HÁT VỀ TÌNH KHÔNG TRỌN VẸN

Em sinh ra không sớm và chẳng muộn
Thời gian đã được đặt ra
Chỉ con tim được sống như ý muốn
Thì Thượng Đế đã không cho.

Bởi thế mà tối trong phòng
Bởi thế mà bè bạn
Như những con chim u buồn
Hát về tình không trọn vẹn.
1913

Родилась я ни поздно, ни рано

Родилась я ни поздно, ни рано
Это время блаженно дно,
Только сердцу прожить без обмана
Было Господом не дано.

Оттого и темно в светлице
Оттого и друзья мои,
Как вечерние грустные птицы,
О небывшей поют любви.
1913


57. KHÔNG BÍ ẨN VÀ KHÔNG ĐAU BUỒN

Không bí ẩn và không đau buồn
Không ý chí khôn ngoan của số
Luôn đ lại sau những lần gặp gỡ
Ấn tượng của cuộc đấu tranh.

Từ sáng sớm em đã đoán thời gian
Khi nào anh có mặt
Em cảm thấy khi đem bàn tay gập
Nhè nhẹ một cơn run.

Em bằng những ngón tay khô
Vò chiếc khăn trải bàn lòe loẹt
Và khi đó em hiểu ra
Rằng trái đất này quá chật.
1915

Не тайны и не печали

Не тайны и не печали,
Не мудрой воли судьбы -
Эти встречи всегда оставляли
Впечатление борьбы.

Я, с утра угадав минуту,
Когда ты ко мне войдешь,
Ощущала в руках согнутых
Слабо колющую дрожь.

И сухими пальцами мяла
Пеструю скатерть стола...
Я тогда уже понимала,
Как эта земля мала.
1915


58. ĐỪNG THỞ DÀI

Em có thể ít mơ thấy anh hơn
Bởi chúng mình vẫn thường xuyên gặp gỡ
Nhưng anh dịu dàng, anh hồi hộp, anh buồn
Anh chỉ trong bóng đêm, nơi hành lễ.
Và ngọt ngào hơn lời khen của thiên thần
Những lời tán dương của anh thỏ thẻ
nơi đó chớ nhầm tên của em
Đừng thở dài như đây anh nhé.
1914

Ты мог бы мне снится и реже

Ты мог бы мне снится и реже,
Ведь часто встречаемся мы,
Но грустен, взволнован и нежен
Ты только в святилище тьмы.
И слаще хвалы серафима
Мне губ твоих милая лесть...
О, там ты не путаешь имя
Мое. Не вздыхаешь, как здесь.
1914



59. ANH MÃI MÃI BÍ HUYỀN VÀ MỚI LẠ

Anh mãi mãi bí huyền và mới lạ
Còn em ngoan hơn, cứ thế mỗi ngày.
Nhưng tình của anh, con người nghiệt ngã
Sự thử thách bằng lửa với sắt tây.

Anh cấm em hát, cấm em cười
Còn cầu nguyện từ lâu anh đã cấm.
Gì cũng được, chỉ cần anh mà thôi
Còn tất cả em sẵn sàng chịu đựng!

Em xa lạ với cả trời và đất
Em sống đây và sẽ không hát thêm
Giống như anh nơi thiên đàng, địa ngục
Lấy mất tâm hồn tự chủ của em.
12-1917

Ты всегда таинственный и новый

Ты всегда таинственный и новый,
Я тебе послушней с каждым днем,
Но любовь твоя, о друг суровый,
Испытание железом и огнем.

Запрещаешь петь и улыбаться,
А молиться запретил давно.
Только б мне с тобою не расстаться,
Остальное все равно!

Так, земле и небесам чужая,
Я живу и больше не пою,
Словно ты у ада и у рая
Отнял душу вольную мою.
1917


60. VÌ TÌNH YÊU CỦA ANH ẨN ƯỚC

Vì tình yêu của anh ẩn ước
Như vì nỗi đau, em chỉ muốn kêu lên
Em trở thành vàng võ, bị động kinh
Em nhọc nhằn lê bước.

Những bài hát mới anh đừng hát
Dối gian bằng bài hát được lâu chăng
Nhưng móng vuốt thì điên cuồng hơn
Như bệnh lao trong lồng ngực.

Để cho máu trong cổ sôi lên
Hãy lên giường cho vội
Để lấy ra cái chết từ trái tim
Cơn say rủa nguyền mãi mãi.
1918

От любви твоей загадочной

От любви твоей загадочной,
Как от боли, в крик кричу,
Стала желтой и припадочной,
Еле ноги волочу.

Новых песен не насвистывай,-
Песней долго ль обмануть,
Но когти, когти неистовей
Мне чахоточную грудь,

Чтобы кровь из горла хлынула
Поскорее на постель,
Чтобы смерть из сердца вынула
Навсегда проклятый хмель.
1918
  


61. ĐỪNG NGHIỆT NGÃ VỚI EM

Những tảng băng trôi trên sông vang lên
Trời tuyệt vọng ánh lên màu tái nhợt.
Em đã làm gì đ anh trừng phạt
Em không nhận ra tội lỗi của mình.

Hãy giết em đinếu anh cần
Nhưng đừng nghiệt ngã với em như thế
Anh không muốn có với em đứa bé
Và anh có hề yêu thơ của em đâu.

Theo anh thì tất cả rồi sẽ có
Lời hứa của mình em vẫn thủy chung
Đời em trao anh nhưng còn nỗi buồn
Em sẽ mang theo mình đi xuống mộ.
1918

Проплывают льдины, звеня

Проплывают льдины, звеня,
Небеса безнадежно бледны.
Ах, за что ты караешь меня,
Я не знаю моей вины.

Если надо - меня убей,
Но не будь со мною суров.
От меня не хочешь детей
И не любишь моих стихов.

Все по-твоему будет: пусть!
Обету верна своему,
Отдала тебе жизнь, но грусть
я в могилу с собой возьму.
Апрель 1918


62. NGHE ANH Ư? ANH CÓ ĐIÊN KHÔNG ĐẤY!

Nghe anh ư? Anh có điên không đấy!
Em chỉ nghe có mỗi Đức Chúa Trời
Giờ không còn muốn đớn đau, run rẩy
Chồngkẻ hành hình, nhà chồnghỏa ngục mà thôi.

Nhưng anh thấy! Em tự mình đến đó
Tháng mười hai gió đã rít trên đồng
Đã sáng lên chốn tù hãm của anh
Và bóng tối canh chừng sau cửa sổ.

Một con chim mơ về mặt kính trong
Đập hết mình mùa đông u ám
Máu dính vào đôi cánh trắng của chim.

Giờ trong em hạnh phúc và tĩnh lặng
Vĩnh biệt anh, anh mãi mãi dễ thương
Vì đã cho vào nhà kẻ hành hương.
1921

Тебе покорной? Ты сошел с ума!

Тебе покорной? Ты сошел с ума!
Покорна я одной Господней воле.
Я не хочу ни трепета, ни боли,
Мне муж - палач, а дом его - тюрьма.

Но видишь ли! Ведь я пришла сама;
Декабрь рождался, ветры выли в поле,
И было так светло в твоей неволе,
А за окошком сторожила тьма.

Так птица о прозрачное стекло
Всем телом бьется в зимнее ненастье,
И кровь пятнает белое крыло.

Теперь во мне спокойствие и счастье.
Прощай, мой тихий, ты мне вечно мил
За то, что в дом свой странницу пустил.
1921


63. NGỌN GIÓ THIÊN NGA THỔI ĐẾN

Ngọn gió thiên nga thổi đến
Bầu trời trong máu xanh hơn.
Đã sắp đến ngày kỷ niệm
Những ngày đầu của tình anh.

Anh làm mất phép lạ của em
Năm tháng trôi đi như nước.
Tại sao anh không già thêm
Mà vẫn thế, như ngày trước.

Thậm chí giọng nói ngân vang
Chỉ thời gian như đôi cánh
Một niềm vinh quang màu trắng
Thoáng trên vầng trán nhẹ nhàng.

Веет ветер лебединый

Веет ветер лебединый,
Небо синее в крови.
Наступают годовщины
Первых дней твоей любви.

Ты мои разрушил чары,
Годы плыли, как вода.
Отчего же ты не старый,
А такой, как был тогда?

Даже звонче голос нежный,
Только времени крыло
Осенило славой снежной
Безмятежное чело.


64. ANH KHÔNG HỨA VỚI EM

Anh không hứa với em bằng cuộc đời hay Đức Chúa
Cũng không bằng điều linh cảm của em.
Thì tại sao trước ngưỡng cửa trong đêm
Có vẻ như với niềm hạnh phúc anh lần lữa?

Em không kêu lên: “Hãy là người duy nhất
Hãy sống với em cho đến khi già!”
Mà em chỉ bằng giọng của thiên nga
Đang nói cùng mặt trăng không chân thật.
1915

Ты мне не обещан ни жизнью, ни Богом

Ты мне не обещан ни жизнью, ни Богом,
Ни даже предчувствием тайным моим;
Зачем же в ночи перед темным порогом
Ты медлишь, как будто счастьем томим?

Не выйду, не крикну: "О, будь единым,
До смертного часа будь со мной!"
Я только голосом лебединым
Говорю с неправедною луной.
1915
  


65. NGƯỜI LỮ KHÁCH

Người lữ khách chốn xa xôi
Nhưng em đang nói cùng người đó.
Những ngọn nến sáng lên giữa trời
Đ tiễn đưa hoàng hôn màu đ.

Người hãy quay sang bên phải cho mau
Hãy nhìn bằng đôi mắt sáng:
Ở đây có một con rồng láu lỉnh
Là người chủ của em đã từ lâu.

Trong hang của con rồng này
Không có lòng thương, không luật pháp
Và trên tường treo một cái roi
Để những bài hát cho em không hát.

Và con rồng có cánh kia đau khổ
Dạy cho em biết nghe lời
Để cho em quên đi tiếng cười
Để em trở thành tốt hơn tất cả.

Người lữ khách về thành phố xa xăm
Hãy mang đi những lời em nhé
Để cho người ta thêm buồn khổ
Người mà em vẫn đang sống bằng.
1921

Путник милый, ты далече

Путник милый, ты далече,
Но с тобою говорю.
В небесах зажглися свечи
Провожающих зарю.

Путник мой, скорей направо
Обрати свой светлый взор:
Здесь живет дракон лукавый,
Мой властитель с давних пор.

А в пещере у дракона
Нет пощады, нет закона.
И висит на стенке плеть,
Чтобы песен мне не петь.

И дракон крылатый мучит,
Он меня смиренью учит,
Чтоб забыла дерзкий смех,
Чтобы стала лучше всех.

Путник милый, в город дальний
Унеси мои слова,
Чтобы сделался печальней
Тот, кем я еще жива.
1921


66. EM PHỤNG SỰ ANH RẤT CHÂN THÀNH

Em vẫn phụng sự anh rất chân thành
Anh đừng sợ rằng em yêu trong cay đắng!
Em vì tình cảm của hai chúng mình
Mà cầu nguyện tất cả thần và thánh.

Vì anh, em trao tất cả họ hàng
Và đổi lại em không đòi gì cả
Chính vì thế mồ côi quần áo vá
Như áo cô dâu trong ngày cưới em mang.
1921

Сослужу тебе верную службу

Сослужу тебе верную службу, -
Ты не бойся, что горько люблю!
Я за нашу веселую дружбу
Всех святителей нынче молю.

За тебя отдала первородство
И взамен ничего не прошу,
Оттого и лохмотья сиротства
Я как брачные ризы ношу.
1921


67. NHỮNG CON MẮT KHÔNG THOÁT

Khi mà hai chúng mình rủa nguyền nhau
Trong sự say mê bị nung thành trắng toát
Cả hai ta đã không hiểu một điều
Rằng mặt đất cho hai người quá chật.
Rồi ký ức đã làm tình làm tội
Rồi cực hình, rồi đau khổ, xót xa
Và trong đêm khuya con tim lại hỏi:
ở đâu rồi người bạn đã đi xa?
Còn khi xuyên qua làn sóng trầm hương
Dàn đồng ca vang lên, hân hoan rồi dọa nạt
Những con mắt nghiêm khắc nhìn vào tâm hồn
Những con mắt không thoát.
1909

И когда друг друга проклинали

И когда друг друга проклинали
В страсти, раскаленной добела,
Оба мы еще не понимали,
Как земля для двух людей мала,
И, что память яростная мучит,
Пытка сильных - огненный недуг! -
И в ночи бездонной сердце учит
Спрашивать: о, где ушедший друг?
А когда, сквозь волны фимиама,
Хор гремит, ликуя и грозя,
Смотрят в душу строго и упрямо
Те же неизбежные глаза.
1909
  


68. HAI ĐỨA TA KHÔNG BIẾT CÁCH GIÃ TỪ

Hai đứa ta không biết cách giã từ
Cứ thơ thẩn, cứ kề vai sát cánh
Đ đến khi trời bắt đầu chạng vạng
Em lặng im, còn anh thì trầm tư.

Ta bước vào nhà thờ thấy người ta
Sắp cưới nhau và họ đang làm lễ
Ta không nhìn mắt nhau và bước ra
Tại vì sao hai chúng mình không thế?

Hay ta ngồi lên trên tuyết nát nhàu
Ngoài nghĩa địa, ta thở phào nhẹ nhõm
Và anh lấy que vẽ ra cung điện
Nơi chúng mình sẽ mãi mãi bên nhau.
3-1917

Мы не умеем прощаться

Мы не умеем прощаться,-
Всё бродим плечо к плечу.
Уже начинает смеркаться,
Ты задумчив, а я молчу.

В церковь войдем, увидим
Отпеванье, крестины, брак,
Не взглянув друг на друга, выйдем...
Отчего всё у нас не так?

Или сядем на снег примятый
На кладбище, легко вздохнем,
И ты палкой чертишь палаты,
Где мы будем всегда вдвоем.
1917


69. TRÊN NGƯỠNG CỬA MÀU TRẮNG CỦA THIÊN ĐÀNG

Trên ngưỡng cửa màu trắng của thiên đàng
Anh ngó nhìn và kêu lên: “Anh đợi!”
Khi chết anh để lại cho em
Lòng khoan dung và nghèo đói.

Và khi bầu trời trong sáng
Anh sẽ thấy những đôi cánh vang lên
Em xẻ chia chút vỏ bánh của mình
Cho người mà đến xin em bánh.

Còn khi, giống như sau trận đánh
Những đám mây trong máu dạt dào
Thì anh sẽ nghe những lời em cầu nguyện
Và những lời của tình yêu.
7-1921

На пороге белом рая

На пороге белом рая,
Оглянувшись, крикнул: "Жду!"
Завещал мне, умирая,
Благостность и нищету.

И когда прозрачно небо,
Видит, крыльями звеня,
Как делюсь я коркой хлеба
С тем, кто просит у меня.

А когда, как после битвы,
Облака плывут в крови,
Слышит он мои молитвы
И слова моей любви.
1921


70. GỬI NGƯỜI YÊU DẤU

Chim bồ câu đừng gửi đến cho em
Những bức thư muộn phiền anh đừng viết
Gió tháng ba đừng phảng phất lên mặt.
Ngày hôm qua em đến thiên đường xanh
Nơi tĩnh lặng cho cả hồn lẫn xác
Đến muôn đời dưới bóng những cây dương.

Từ nơi kia em nhìn thấy phố phường
Và cả những chòi canh bên cung điện
Trên nước đóng băng cây cầu màu vàng.
Giờ thứ ba anh chờ em, rung động
Bởi vì anh không đi khỏi bậc thềm
Có rất nhiều sao mới, anh ngạc nhiên.

Em nhảy lên cây trăn như sóc xám
Và chạy đi như chim én rụt rè
Em sẽ gọi anh là chim thiên nga
Để chàng rể của em không khiếp đảm
Khi vây quanh mình chỉ toàn tuyết trắng
Một nàng dâu đã chết cóng anh chờ.
2-1915

Милому

Голубя ко мне не присылай,
Писем беспокойных не пиши,
Ветром мартовским в лицо не вей.
Я вошла вчера в зеленый рай,
Где покой для тела и души
Под шатром тенистых тополей.

И отсюда вижу городок,
Будки и казармы у дворца,
Надо льдом китайский желтый мост.
Третий час меня ты ждешь - продрог,
А уйти не можешь от крыльца
И дивишься, сколько новых звезд.

Серой белкой прыгну на ольху,
Ласточкой пугливой побегу,
Лебедью тебя я стану звать,
Чтоб не страшно было жениху
В голубом кружащемся снегу
Мертвую невесту поджидать.
1915




71. TRẢ LỜI V. A. KOMAROVSKY

Mang đến một ngày tháng tư yên lặng
Cho em những lời mới lạ lùng sao.
Anh biết đấy, trong em đang còn sống
Tuần lễ say mê, khủng khiếp dạo nào.

Em không nghe ra tiếng ngân kẻ khác
Giữa màu men thanh sạch đang bơi
Bảy ngày nọ, khi vang lên tiếng cười
Khi tiếng khóc toả ra ánh bạc.

Còn em trùm lên gương mặt buồn lo
Giống như trước cuộc chia ly muôn thuở
Em nằm và em đợi cô ta
Còn chưa kịp gọi đấy là đau khổ.
1914

В. А. Комаровскому

Какие странные слова
Принес мне тихий день апреля.
Ты знал, во мне еще жива
Страстная страшная неделя.

Я не слыхала звонов тех,
Что плавали в глазури чистой.
Семь дней звучал то медный смех,
То плач струился серебристый.

А я, закрыв лицо мое,
Как перед вечною разлукой,
Лежала и ждала ее,
Еще не названную мукой.
1914


72. CÁI NÔI HẠNH PHÚC

Ngươi từng là cái nôi hạnh phúc của tôi
Thành phố tối tăm bên dòng sông kinh khủng
Và từng là cái giường tân hôn long trọng
Trên cái giường có những bó hoa tươi
Những thiên thần trẻ trung của ngươi
Thành phố thân yêu của tình yêu cay đắng.

Và khi xưa trước bàn nguyện nhà thờ
Ngươi từng mơ màng, nghiêm khắc, lặng lẽ
đó lần đầu tiên chàng rể hiện ra
Chỉ cho tôi con đường rạng rỡ
Và Nàng Thơ của tôi đau khổ
Dắt tay tôi như một kẻ mù.
1914

Был блаженной моей колыбелью

Был блаженной моей колыбелью
Темный город у грозной реки
И торжественной брачной постелью,
Над которой лежали венки
Молодые твои серафимы,-
Город, горькой любовью любимый.

Солеею молений моих
Был ты, строгий, спокойный, туманный.
Там впервые предстал мне жених,
Указавши мой путь осиянный,
И печальная Муза моя
Как слепую водила меня.
1914


73. EM LUÔN NGHE GIỌNG VÀNG ANH BUỒN BÃ

Em luôn nghe giọng vàng anh buồn bã
Và hân hoan vì sắp hết mùa hè
Từng bông lúa ép vào từng bông lúa
Dưới lưỡi liềm cắt xoèn xoẹt em nghe.

Và váy những bà thợ giặt trong gió bay
Như những lá cờ phấp phới trong ngày lễ.
Giờ giá mà nghe lục lạc kêu vui vẻ
Ánh mắt nhìn lâu qua mi bụi bám đầy.

Lời tán dương, âu yếm em không chờ
Mà bóng tối phủ phàng em linh cảm
Nhưng anh hãy đến, cõi thiên đàng nhìn ngắm
Nơi chúng mình từng hạnh phúc ngày xưa.
1917

Я слышу иволги всегда печальный голос

Я слышу иволги всегда печальный голос
И лета пышного приветствую ущерб,
А к колосу прижатый тесно колос
С змеиным свистом срезывает серп.

И стройных жниц короткие подолы,
Как флаги в праздник, по ветру летят.
Теперь бы звон бубенчиков веселых,
Сквозь пыльные ресницы долгий взгляд.

Не ласки жду я, не любовной лести
В предчувствии неотвратимой тьмы,
Но приходи взглянуть на рай, где вместе
Блаженны и невинны были мы.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét